7PM Cơm vừa dọn thì nhận đc điện thoại cần giúp đỡ phải lên đường ngay đi sửa tổng đài Cloudphone. Trời thì tối lại mưa mưa và hơi lạ lẫm 1 chút vì hơn 3 tháng rồi mình chưa ra đường buổi tối (giờ trông con và chăm vợ) Đôi khi khó khăn lại mang đến một chút gia vị cuộc sống.
Khi hotline cửa hàng vào tầm đông khách gọi ship nhất bị trục trặc thì mình cũng biết ngay ko có mặt nhanh thì khả năng gây ra hoảng loạn là rất cao.
Sau tầm 1h phối hợp với 4 bên Gtel, VNPT, CMC Nội bộ TND. Gọi thẳng cho kỹ thuật các bên vào cái giờ ẩm ương này thì khả năng bị cho đợi mút chỉ hoặc “mai nhé bạn ơi” là rất rất cao.
Nhưng không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi hơn mong đợi. Kỹ thuật nội bộ phản ứng rất nhanh, kỹ thuật Vinaphone,Gtel cũng trả lời toàn bộ câu hỏi và Debug gần như ngay lập tức. Mất 1 giờ đồng hồ để xử lý xong xuôi mọi vấn đề. Cảm ơn sự hợp tác của mọi người rối rít.
Mình cũng biết rằng làm phiền mọi người vào cái giờ này thì đương nhiên là toàn chuyện khẩn cấp. Thế nên mình rất biết ơn nếu ai bắt máy mình vào những lúc như thế này.
Cảm ơn mọi người đã hỗ trợ hết mình và mình cũng hiểu được rằng trách nhiệm trong công việc và giúp đỡ lẫn nhau là rất quan trọng. Ai cũng biết sau 5h chiều là nghỉ làm nhưng nhiều khi khách cần gấp quá thì cũng hỗ trợ khách mà ko hẹn ngày mai hay ko nhận đc mấy câu trả lời kiểu như là sếp ko có trả OT nên tôi cũng ko việc gì phải hỗ trợ anh. “Thường xuyên gặp case này” nên đôi khi muốn hỗ trợ khách nhanh nhưng gặp phải đối tác như thế kia thì coi như toang vì mày sẽ bị liên đới và gán ghép với nhiều tội danh như trả lời trễ. Phản ứng chậm Blah blahh.
Xong việc lại quay về nhà, lòng nâng nâng nghe 1 chút nhạc . Đã lâu lắm rồi không có cảm giác hoàn thành một việc gì đó. Hầu như khi lên cấp độ quản lý cao nhất thì lại bị gánh rất nhiều task và job dài hơi. Dài đến cả 2-3 tháng để xử lý 1 task hay theo đuổi Project mà có yếu tố liên quan tới chính quyền nhà nước thì lại cần rất nhiều năng lượng và quyết tâm để theo đuổi tiến độ rồi phối hợp các thứ.
Cảm thấy thật sự mệt mỏi vì có những cái việc rất nhỏ nhưng phải động viên, hỏi han, update liên tục từ những ng liên quan để xem tiến độ công việc tới đâu rồi.
Có hàng ty tỷ cái task như vậy. Ng có trách nhiệm thì tự giác xử lý công việc và báo cáo. Ng ko có trách nhiệm thì quên task hay done task rồi cũng ko báo cáo lại thì cũng là chuyện mà họ coi là bình thường chả liên quan gì tới mình ra sao thì ra.
Tính mình thì vốn nóng tính. Giao task cho nhân viên mà không cập nhập hoặc tự giác update cho sếp thì xác định bị ăn chửi sml. Vì mình làm quái gì có thời gian để suốt ngày hỏi “xong chưa”, “tới đâu rồi”. Đến nỗi mà mình bị gán cho nhiều cái biệt danh không ngầu cho lắm.
Tự cảm thấy bản thân cần hoàn thiện nhiều hơn, chia bớt việc, giao bớt task và nhận thấy tầm quan trọng của việc dọn giường buổi sáng mỗi khi thức dậy.
Thực ra nó ko giúp bạn có thêm tiền đâu nhưng nó lại giúp bạn có cái cảm giác hoàn thành 1 cái gì đó đầu ngày. Lúc đó não của chúng ta tiết ra 1 chút en đô phin để làm phần thưởng nho nhỏ mỗi khi dọn giường xong. Chính cái cảm giác đó là chất xúc tác tốt nhất cho đầu ngày lấy năng lượng làm nhiều việc khó khăn khác.
Khi mình áp dụng công nghệ vào công việc cũng thế. Mình cũng biết cái nút “done this task” nó chưa đựng nhiều phần thưởng en đô phin lắm. Bấm vào 1 cái là thấy phê lên tận óc và nâng nâng.
Viết như vậy để bạn nào vẫn đang có việc mà làm mà đc giao Task thì hãy thấy vui vẻ với nó và thông cảm cho sếp. Làm 1 nhân viên có trách nhiệm thì chủ động báo cáo tình hình cho sếp là rất quan trọng. Nếu bạn thấy phiền vì nó để rồi bạn chống đối thì bạn cũng nên suy nghĩ lại nha.
Thực sự là khi bấm “Done This Task” nó vừa phê chữ ê kéo dài mà sếp của bạn thì cũng thấy yêu quý bạn lắm đó.